‘Trẻ con 10 tuổi đi máy bay, xe đò phải mua vé riêng, nhưng sao mừng phong bì chỉ tính cha mẹ’, bạn tôi vừa tổ chức đám cưới hỏi.
Ngày 9/6/2024, báo VnExpress đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Đám cưới lỗ nặng vì ‘gia đình đi 4 người, mừng một triệu đồng'”. Nội dung cụ thể như sau:
Tôi từng chứng kiến hai người bạn giận nhau mấy năm liền vì sơ sót trong cách ghi thiệp cưới. Lần đó, đứa bạn hồi cấp ba của tôi làm đám cưới. Khi phát thiệp cho các bạn, ai có gia đình rồi sẽ ghi thiệp mời đại khái là “Mời bạn A và vợ/chồng” đến dự…, nếu người đó chưa có gia đình thì sẽ ghi là: “Mời bạn A
Tự khắc người đọc sẽ hiểu là mời bạn A và người yêu đến dự. Thế nhưng có lẽ khi ghi thiệp cho một bạn, bị sót một dấu cộng nên người nhận không vui. Suy luận ra đủ điều nào là nghĩ bạn ế hay chăng, không cho cơ hội giới thiệu người yêu với bạn bè hay gì…
Mặt khác, tôi cũng biết nhiều đám cưới mà cô dâu chú rể mếu máo vì khách đi thì đông, suýt thiếu bàn nhưng lỗ. Đó là những đám cưới mà cô dâu chú rể chu đáo, ghi thiệp, kiểu “mời gia đình anh A, bạn B +…” nhưng tiền mừng thì tính một người.
“Con nít trên 10 tuổi đi máy bay, xe đò phải mua vé riêng rồi, vậy mà đi đám cưới cha mẹ quên tính phần con”, một người bạn của tôi vừa tổ chức đám cưới hồi tháng rồi nói, với vẻ bức xúc vì xài hết mấy bàn dự phòng nhưng bị lỗ vì số khách thực tế đông hơn dự kiến.
Tôi có đi đám cưới đó, và đếm sơ có khoảng 15 đứa con nít chạy nhảy lung tung trước giờ làm lễ. Khi ngồi vào bàn, mỗi đứa được ngồi ghế riêng hẳn hòi. Tôi còn thấy một gia đình bốn người, hai vợ chồng và hai đứa con “chiếm sóng” bốn ghế, khi nhóm chúng tôi đến phải tìm bàn khác ngồi vì không đủ chỗ.
Bạn tôi thông báo, họ là bà con bên ngoại, “đi gia đình bốn người nhưng chỉ mừng một triệu đồng”.
Cuộc sống vốn dĩ có nhiều tình huống khiến chúng ta phải trăn trở, suy nghĩ. Một trong số đó là việc đi đám cưới và mừng phong bì bao nhiêu tiền cho phù hợp. Nếu được mời đi theo gia đình hay cặp đôi, thì cũng nên bỏ tiền cho tương xứng.
Có thể nhìn nhận vấn đề này dưới hai góc độ: phép lịch sự và thực tế. Về phép lịch sự, mừng cưới là thể hiện sự chia vui và chúc phúc cho đôi uyên ương. Do đó, số tiền mừng nên phù hợp với điều kiện kinh tế và mối quan hệ với cô dâu chú rể. Việc cả nhà chỉ mừng 1 triệu đồng có thể khiến cô dâu chú rể cảm thấy buồn lòng, nhất là khi họ đã bỏ ra nhiều chi phí để tổ chức đám cưới.
Tuy nhiên, nhìn nhận vấn đề một cách thực tế, cũng cần phải thông cảm cho cô dâu chú rể. Việc cả nhà đi đông người, mỗi người chiếm một suất ngồi ở nhà hàng. Do đó, cần bỏ phong bì sao cho tương xứng.
Vậy, giải pháp cho tình huống này là gì? Theo tôi, gia đình nên trao đổi với nhau để thống nhất số tiền mừng phù hợp. Có thể tham khảo giá cả dịch vụ ở khu vực tổ chức đám cưới để ước tính chi phí. Nên ưu tiên việc tham dự đám cưới để chung vui với cô dâu chú rể hơn là việc lo lắng về số tiền mừng.
Tôi hy vọng câu chuyện này cũng là lời nhắc nhở cho mỗi người về cách ứng xử phù hợp trong các mối quan hệ xã hội. Chúng ta nên đặt mình vào vị trí của người tổ chức tiệc cưới để thấu hiểu và thông cảm cho họ: Không mời cũng bị nói, mà mời rồi thì lỗ.
Trước đó, báo Vietnamnet đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Lỗ nặng vì cưới muộn, nhà đi 3 người nhưng chỉ nhét phong bì 500k”. Nội dung cụ thể như sau:
Em đang hí hửng tưởng sau đám cưới kiếm được tí phong bì làm vốn, nhưng tính ra thì lỗ chổng vó các chị ạ. Mình cưới muộn lại gặp phải một lũ bạn không biết điều, cứ tưởng thân thiết lắm kéo cả nhà đến thì tiền mừng cũng phải nặng tay, ai ngờ tụi nó xấu tính như nhau.
Em năm nay 32, ở cái tuổi này thì không còn trẻ trung gì nữa, bạn bè con cái hết rồi, thậm chí có đứa đã kịp ly hôn lấy người mới.
Thế nhưng em mải mê đi làm, cũng có chút nhan sắc nên nhiều anh theo đuổi, vì vậy em cứ yêu đương thoải mái, chơi bời cho đã rồi mới tính đến chuyện kết hôn.
Mỗi lần đi chơi thấy bạn bè đưa con cái nheo nhóc đi theo mà em ớn, bảo với tụi nó:
“Tao phải 35 tuổi mới lấy chồng. Chứ nhìn cảnh chúng mày con bồng con bế hãi lắm, mất hết tự do”.
Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)
Vốn là người hòa đồng, trước còn đi học em đều làm cán bộ lớp nên các bạn quý lắm. Cho đến khi ra trường được bao năm em vẫn gắn kết các nhóm bạn từ tiểu học, cấp 2, cấp 3 và đại học. Mỗi nhóm thì em chơi cùng một kiểu, thỉnh thoảng lại hẹn mọi người tụ tập ăn uống, hát hò cho vui.
Dự định chơi hết thanh xuân em mới cưới đấy nhưng mà bố mẹ giục quá. Ông bà cứ hỏi khi nào mới đưa bạn trai về? Nói thật là trước em cũng yêu vài người nhưng không hợp nhau nên chia tay hết rồi.
Có anh nhà giàu, si mê em lắm, nhưng gia đình lại giục cưới sớm quá. Hồi đấy bố anh bị ung thư sắp mất nên bảo em:
“Bố muốn anh lấy vợ trước lúc ông ấy đi, như vậy mới an tâm nhắm mắt xuôi tay”.
Em không đồng ý cưới sớm, vướng bận gia đình vào chỉ có khổ nên đã từ chối. Quay đi quay lại thì những mối tình cũ đều có gia đình cả rồi, người trẻ họ lại chẳng yêu mình. Còn mấy anh già già chưa vợ không hâm hâm thì cũng dở dở.
Mãi sau em mới gặp được chồng hiện tại. Anh là người quê ra thành phố học rồi trụ lại đây. Người yêu em đi làm thuê tháng cũng chỉ được hơn chục triệu thôi, nhà ở quê thì nghèo nên vẫn sẽ đi thuê trọ.
Vậy nhưng em chẳng còn sự lựa chọn nào đành cưới thôi. Lấy chồng nghèo nên em phải lo rất nhiều khoản chi phí như chụp ảnh cưới, nhẫn cưới rồi đủ thứ đều góp vào cùng chồng, mệt thật sự luôn.
Em cũng tổ chức tiệc ở nhà hàng, nghĩ đây là dịp để mình kiếm chút vốn rồi hai vợ chồng cưới xong có tí dắt lưng.
Nguyên khách của em là 50 mâm, bạn bè từ thời nhỏ đến đại học, giờ vẫn còn liên lạc đều mời tất, rồi bạn cùng cơ quan, bạn xã hội…
(Ảnh minh hoạ)
Hôm cưới đúng là đông khách thật các chị ạ. Vậy nhưng tức cái là trước kia ai mời cưới em đều cố gắng đến, mà toàn để phong bì 500k, mình không đến được gửi cũng 300k rồi.
Chưa kể đám bạn thân một chút có khi em còn phải đi phong bì 1 triệu, 2 triệu. Giờ tiền trượt giá thì các bạn cũng phải tự biết mà để thêm vào phong bì cho hợp thời điểm chứ nhỉ.
Vậy nhưng ngày thường em cởi mở quá nên các bạn cũng quý toàn kéo cả gia đình nhỏ đến. Mình mời 1 người nhưng bạn kèm theo 2, 3 người nên rất tốn chỗ.
Lúc đếm phong bì em cứ tưởng sẽ được nhiều lắm, thế mà mở ra chỉ có mỗi 500k. Lúc hai vợ chồng đem tiền mừng trả các khoản chi phí cho tiệc cưới còn phải bù lỗ vào hơn chục triệu.
Nghĩ mà cay quá các chị ạ, cưới sau thiệt thòi như vậy đấy, lại gặp đúng đám bạn không biết điều nên mình lỗ chổng vó.