Đàn ông không thể yêu thương phụ nữ một cách tử tế thì cũng đừng đòi hỏi họ phải trở thành người vợ hoàn hảo. Hôn nhân là sự thỏa hiệp giữa hai con người, chứ không phải sự hy sinh đơn phương của một phía.
Muốn có một người vợ tốt, đảm đang, biết vun vén gia đình thì trước hết, người chồng phải là người đàn ông đủ trưởng thành, có trách nhiệm và tử tế. Không thể vừa lười biếng, vừa vô tâm, lại muốn có người phụ nữ toàn năng, biết hy sinh không điều kiện.
Gia đình chồng muốn có một người con dâu tốt, nhưng lại không đối xử với cô ấy như người thân, không bảo vệ, không cảm thông, thậm chí xem thường… thì làm sao có thể đòi hỏi cô ấy hết lòng với gia đình chồng?
Phụ nữ họ vẫn còn có cha mẹ của họ, gia đình lớn của họ. Phụ nữ không phải là công cụ báo hiếu của đàn ông với cha mẹ chồng. Cha mẹ của ai người đó phải có trách nhiệm báo đáp. Hãy sống bằng sự tử tế và tình yêu thương, tự khắc người ta sẽ biết cách vun vén và đền đáp trở lại. Đừng ích kỉ và bỏ đi khái niệm gả con gái là mất con. Đừng coi con gái nhà người ta là “tài sản” đã trao đi thì được toàn quyền sử dụng. Mà nếu có là tài sản, thì cũng phải biết trân quý, gìn giữ chứ không phải bỏ mặc, rồi quay lại tr-ách cứ vì họ không hy sinh đủ nhiều.
Rất nhiều người đàn ông và gia đình của họ vô lý cực kì nhưng luôn cho rằng mình đúng và đổ lỗi cho phụ nữ không làm tròn bổn phận người vợ, không làm đúng trách nhiệm con dâu. Không yêu thương, không tử tế thì làm sao có được một người dưng xa lạ chịu hy sinh cuộc đời của họ cho mình